Các ngành như sư phạm mầm non, mỹ thuật, nhạc… bắt buộc phải thi môn
năng khiếu. khác với thi văn hóa, thí sinh thi năng khiếu phải đối mặt với những
vấn đề rất cảm quan như trang phục, đầu tóc, hoàn cảnh… dẫn đến rất nhiều tình
huống dở khóc dở cười.
Khác với các môn
văn hóa, thí sinh thi năng khiếu thường lỉnh kỉnh với những đồ nghề riêng của
mình. Chuyên ngành âm nhạc phải mang theo đàn, nón quai thao, đồ trang điểm;
ngành hội họa có bút lông, que đo, bút chì, bột màu, tẩy, băng dính; ngành nhiếp
ảnh có máy ảnh, chân máy, hắt sáng...
Tại khoa Giáo dục
mầm non (CĐ Sư phạm Trung ương), thí sinh phải đọc và kể lại diễn cảm theo câu
chuyện mình bốc thăm được. Theo giám thị Trịnh Hồng Dương, giảng viên tổ Văn -
Tiếng Việt của trường, một phòng có 47 thí sinh thì chỉ khoảng 3-4 em biết cách
kể chuyện theo đúng ngữ điệu. "Nhiều thí sinh vẫn chưa phân biệt được kể
và đọc khác nhau thế nào", cô Dương nói.
Có TS kể truyện
Dê đen và dê trắng ká diễn cảm nhưng đến
đoạn “Dê kia! Mày đi đâu?” thì cứ chỉ thẳng vào mặt giám thị… quát khiến cả thầy
lẫn trò trong phòng đều giật mình.
Lại có thí sinh khi diễn tả hành động của nhân vật trong truyện Cây táo thần lại không bộc lộ được điệu bộ, cử chỉ của nhân vật khi quát mắng.
Được giám khảo nhắc nhở là phải chỉ tay thí sinh liên tục chỉ tay vào giám khảo.
Được giám khảo nhắc nhở là phải chỉ tay thí sinh liên tục chỉ tay vào giám khảo.
Môn năng khiếu của ĐH Mỹ thuật
Công nghiệp, thí sinh phải thi bố cục màu và hình họa trong vòng 6 tiếng. Nếu
môn bố cục màu thí sinh thường "lăn lê bò toài" dưới đất thì môn hình
họa các em lại phải đứng để tránh trường hợp vẽ hộ cho nhau.
"Đề thi" của môn hình họa chính là nam thanh niên cởi trần
mặc quần đùi ngồi trên ghế Xuân Hòa. Cứ sau 45 phút, mẫu lại được nghỉ 15 phút.
Tuy nhiên, sau thời gian nghỉ, các mẫu thường để chân tay không chính xác như
lúc đầu nên thí sinh thường hô to: "Anh ơi, chân anh ơi!"...
"Anh ơi, tay để sai kìa"... Cá tính và bạo dạn, có nữ sinh còn xông
thẳng lên mẫu, chỉnh lại chân tay cho "đúng vị trí ban đầu" để cho dễ
vẽ.
Vấn đề trang phục cũng nhiều khi làm người ta phải phì cười. Nhiều cậu bạn
khi thi năng khiếu được tự do trang phục lại vô tư mặc quần đùi để đầu mào gà
đi dự thi khiến ban giám khảo phải phì cười.
Thực ra thi năng khiếu được tùy chọn trang phục nhưng các bạn thí sinh phải
biết chọn trang phục phù hợp với hoàn cảnh.
Bạn Trần Thu Hà,
sinh viên liên thông đại học ngành sư phạm mầm non chia sẻ : “Em đã có kinh nghiệm thi
năng khiếu 2 lần rồi, lần đầu tiên em chỉ chú ý trang phục đẹp mà không đặt vào
hoàn cảnh của giáo viên mầm non nên đã bị giám khảo nhắc nhở. Rút kinh nghiệm lần
thi liên thông lên đại học em chọn cho mình tà áo dài để tăng phần tự tin và
cũng phù hợp với hoàn cảnh hơn”
Môn Thẩm âm tiết tấu tại học viện âm nhạc, thí sinh phải có đôi
tai nhạy cảm với âm nhạc, có thể xướng âm và gõ tiết tấu theo nhịp nhạc. Còn với
môn Hát, TS phải biểu diễn 2 bài.
Tất
cả các em đều còn rất ngô nghê, vụng dại nhưng nếu có tố chất thì khi vào học ở
trường, các em sẽ bật lên” – nhạc sỹ Lê Minh Sơn chia sẻ.
Có
những em hát tông quá cao nên đến giữa chừng bị đứt hơi hoặc lạc hẳn giọng.
Hoặc có em vừa hát vừa nhún chân
rất mạnh, rướn người hết cỡ làm giọng bị méo. Được giám khảo nhắc, em “vâng, dạ”
rồi tiếp tục… nhún người mạnh hơn khiến 2 giám khảo phải cố gắng lắm mới nhịn
được cười.
Cũng
có TS nam gõ nhịp bằng giầy quá to át cả tiếng hát.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét